Tumbral
About Us Privacy Policy Remove Post
  • kensaii

    @kensaii

    Kén - Sãi

    6535 Posts

    @kensaii stats
    40k
    Notes per post
    in average
    27%
    Of uploaded posts
    are photos
    0
    Of uploaded posts
    are videos
    67%
    Of uploaded posts
    are texts
    7%
    Of uploaded posts
    are gifs
    0
    Of uploaded posts
    are audio
  • kensaii
    21.01.2021 - 1 mont ago

    Có người nói với tôi rằng, anh ấy tha thiết nhớ thương hai thứ trong quá khứ, một là khúc nhạc từng nghe, hai là mùi thơm từ ký ức. Tha thiết đến mức, không bao giờ gặp lại được cảm giác ấy khi nghe ca sĩ mới hát khúc ca cũ, khi ôm người phụ nữ mới trong gian phòng cũ.

    Nên nhiều khi tôi nghĩ mùi hương là một thứ cá tính của phụ nữ. Bởi vì bạn không thể sao chép cá tính của người khác, cũng như sở hữu mùi hương quyến rũ của người phụ nữ khác, cho dù bạn đã cố tình bắt chước!


    Trang Hạ
    14
    View Full
  • kensaii
    21.01.2021 - 1 mont ago

    - Em rất giỏi chuyện giường chiếu.

    - Chuyện “giường chiếu” sao?

    - Dạ em hơi mạnh. Ngày em ngủ được tới 15 tiếng lận.


    … Em còn mạnh cả chuyện chăn gối. Một lần ngủ có thể đắp 2 cái mền và ôm cùng lúc 3 cái gối.


    =)))))))))))))))))

    via Đâm bang vỉa hè

    15
    View Full
  • @kensaii last views
    kensaii
    @kensaii
    pawpatrol-on-aroll
    @pawpatrol-on-aroll
    i-hate-video-games
    @i-hate-video-games
    dami-cant-cope
    @dami-cant-cope
    birdfish-dsh
    @birdfish-dsh
    velvet62
    @velvet62
    lldm
    @lldm
    titan372
    @titan372
    le1gh
    @le1gh
  • kensaii
    kensaii
    06.01.2021 - 1 mont ago
    2088834
    Download
    View Full
  • kensaii
    04.01.2021 - 1 mont ago

    tudue:

    Cũng ổn thôi khi bạn không ổn. Cũng như bầu trời có ngày nắng sáng, có ngày mưa giông. Bạn cần những ngày vui và những ngày buồn.

    “Mình không thích những nơi hay những người chẳng có khiếm khuyết nào. Mình cho rằng một người thực sự hoàn hảo sẽ rất đáng chán.”

    (Anne tóc đỏ làng Avonlea Lucy Maud)

    90
    View Full
  • kensaii
    04.01.2021 - 1 mont ago
    Anh không hiểu là chính em đang cố gắng cho anh cơ hội không phải ràng buộc mình với đứa con gái nghèo khổ chẳng có gì như em. Chính em đang cho anh cơ hội được lựa chọn người tốt hơn em để về sau, anh không phải hối hận như bố em khi nghĩ rằng gặp được người tốt hơn mẹ. Em không muốn giống mẹ phải đau khổ như hiện tại chỉ vì một lời ràng buộc vớ vẩn. Anh hiểu chưa, đã hiểu chưa, là tại sao em không muốn ràng buộc anh bởi một lời hứa hẹn bấp bênh, không chắc chắn!
    Thommayantī, Nghiệt Duyên
    (via miss-jolielaide )
    11
    View Full
  • kensaii
    22.12.2020 - 2 monts ago
    Khi bức màn buông, danh vọng hết
    Người về lòng rũ sạch sầu thương
    Người vào cởi áo lau son phấn
    Trả cả vinh hoa lẫn đoạn trường
    dedanhdoclai )
    127
    View Full
  • kensaii
    16.12.2020 - 2 monts ago

    dedanhdoclai :

    Hắn vừa nhập cư Sài Thành, trạc tuổi băm, còn thích điệu đàng, lập dị. Áo ngâm vỏ cây người thiểu số, tóc tai hippi, ngực ưỡn, vai khuỳnh. Mở miệng là đại ngôn, bị đồng nghiệp Nam ghét, tẩy chay, cả năm trời chẳng ai mời diễn, đói chết mẹ! 

    Căn nhà này là chị Lê bắt về ở, không cho ngủ lang nhà anh Sơn nữa. Thực ra, mình chỉ ở với ảnh có dăm ngày thôi vì bị chăm sóc quá đâm ngại, bỏ trốn ra ngoài công viên Văn Lang ngủ bụi. Anh Tịnh (em trai anh Sơn) tìm được đưa về.

    Anh Sơn buồn lắm, nói “Tiến không chịu hàm ơn cuộc đời, thì làm sao biết trả ơn người”.

    - Trần Tiến | Du Côn Ca

    29
    View Full
  • kensaii
    16.12.2020 - 2 monts ago

    dedanhdoclai :

    “Với một người u sầu, tôi chỉ có một điều để nói: “Hãy nhìn ra xa”. Gần như người ủ ê nào cũng là người đọc quá nhiều. Mắt người không hợp với khoảng cách này, chỉ khi nhìn vào một khoảng không rộng lớn, mắt mới được nghỉ ngơi. Khi ngắm sao hay nhìn ra đường chân trời ngoài biển, mắt hoàn toàn được thư giãn, và khi mắt được thư giãn thì đầu óc sẽ được tự do…”

    — Alain nói về hạnh phúc | 1911

    92
    View Full
  • kensaii
    24.11.2020 - 3 monts ago
    Con người chúng ta được sinh ra với cảm giác thèm ăn béo và đường. Nhưng chúng ta cũng được sinh ra với cảm giác thèm muốn những câu chuyện kịch tính và drama. Chúng ta hết sức chú ý đến nó và cảm thấy nhàm chán nếu không có gì xảy ra.
    Gap Minder / Dollar Street
    12
    View Full
  • kensaii
    22.11.2020 - 3 monts ago

    tuutuu97 :

    “Anh rời xa rồi, còn nói chúc em hạnh phúc. Chẳng khác nào tên trộm ẵm hết tiền của em đi, rồi còn nhắn lại chúc em cung hỷ phát tài vậy.”

    Weibo/Tửu Tửu dịch

    1181
    View Full
  • soimort:松井玲奈、ガンプラにハマる「追求してみたい」
    kensaii
    18.11.2020 - 3 monts ago

    soimort :

    松井玲奈、ガンプラにハマる「追求してみたい」

    59
    Download
    View Full
  • kensaii
    16.11.2020 - 3 monts ago

    memory131 :

    “Yêu hết mình, tỉnh đúng lúc Chơi nhiệt tình, làm nghiêm túc”

    —

    153
    View Full
  • kensaii
    21.10.2020 - 4 monts ago
    Những thành quả ấy đến từ đâu, tôi biết, nó đến từ những buổi chiều tôi không làm gì cả. Những tuần lễ tôi không làm gì. Những năm tôi không hề làm gì cả. Tôi chỉ nhìn lá cây, nhìn mây bay, nhìn bóng người qua đường, nhìn cốc cà phê trước mặt cạn lại đầy, cạn lại đầy! Những ngày đứng bên kia đường nhìn lại bên này đường, những buổi chả biết đi đâu gặp ai nhưng nhất định phải giong xe ra phố, những ngày không còn tiền mua báo nhưng vẫn phải đi dạo qua các nhà sách, sạp báo. Những ngày không gặp ai nhưng vẫn phải tô son lên môi!
    Trang Hạ
    21
    View Full
  • kensaii
    15.10.2020 - 4 monts ago
    Có lẽ là ông chưa yêu. Hồi đầu thì không có lúc nào để yêu cả: tuổi trẻ, chơi bời, cờ bạc, chiến tranh… Lúc đó ông thấy dường như cuộc đời, tuổi trẻ, sức khỏe sẽ vô tận, không bao giờ kết thúc… Đến khi nhìn lại, thì thấy mình đã là một đống hoang tàn rồi…
    Aleksandr Kuprin, Chiếc Vòng Thạch Lựu
    (via miss-jolielaide )
    28
    View Full
  • kensaii
    15.10.2020 - 4 monts ago
    You will never be happy if you continue to search for what happiness consists of. You will never live if you are looking for the meaning of life.
    Albert Camus
    (via miss-jolielaide )
    14
    View Full
  • kensaii
    kensaii
    01.10.2020 - 4 monts ago
    6598
    Download
    View Full
  • kensaii
    01.10.2020 - 4 monts ago

    belongstochi :

    “Trầm cảm không phải lúc nào cũng là một cô gái đang khóc trong phòng tắm, hay một cậu bé không bao giờ ra khỏi nhà. Không phải nó lúc nào cũng là những tờ giấy tự sát nguệch ngoạc được để lại hay những viên thuốc nằm lăn lóc trên nền nhà. Đôi khi nó ẩn sau những nụ cười gượng. Đôi khi nó còn là những tấm bằng khen. Đôi khi nó là những chàng trai luôn tốt bụng. Đôi khi nó còn là những cô gái luôn cho bạn mượn đồ. Trầm cảm không phải lúc nào cũng dễ nhận ra.”

    — Thế Giới Hippe

    580
    View Full
  • kensaii
    kensaii
    01.10.2020 - 4 monts ago
    1092026
    Download
    View Full
  • kensaii
    25.09.2020 - 5 monts ago

    misgem:

    Hồ

    1. “Ở giữa đô thị đông đúc nơi xe cộ vùn vụt chảy và người ồn ào đi, có hai đôi mắt lẳng lặng nhìn nhau qua bụi khói lơ lửng giữa những tòa nhà cao tầng. Nhìn từ lúc còn lạ, cho đến khi thành quen, thành nếp sống của nhau.“

    2. “Khi ở dưới đáy vực, ta sẽ thấy nơi chốn ấy có một sự ngọt ngào riêng, không giống bất cứ một nơi nào khác.”

    3. “Luôn luôn giữ ấm bụng, thả lỏng con tim và cơ thể để máu đừng bốc lên đầu. Hãy sống như một bông hoa con nhé. Đó là quyền lợi. Là việc nhất định con có thể làm khi hãy còn sống. Chỉ cần như thế thôi.”

    4. “Hồi nhỏ, nửa đêm mỗi lần tỉnh giấc và hé mắt ra nhìn, tôi lại thấy mẹ đang vỗ nhè nhẹ vào cái bụng để hở của tôi, sửa sang áo ngủ rồi đắp lại chăn cho tôi. Bằng cơ thể, tôi đã học được rằng: “Được yêu là thế. Là khi một người ‘muốn chạm vào mình, muốn tỏ ra dịu dàng với mình’”. Vì vậy tôi không bao giờ có phản ứng trước một tình yêu giả tạo.”

    5. “Nghe một câu chuyện trắc trở của người khác cũng giống như cầm tiền của người ta vậy, không thể chỉ nghe xong để đấy. Bởi khi đã nghe nghĩa là ta đã nhận lấy trách nhiệm.”

    6. “Chỉ ở giai đoạn đầu của tình yêu người ta mới chịu đựng điều mình không thích vì người kia. Tới khi cả hai biết rõ điều mình không thích thì tự nhiên họ sẽ không còn làm thế nữa. Tôi biết điều đó, nên tự nhủ đây chính là lúc mình có thể yêu cầu hắn làm vậy.”

    7. “Bầu trời xa tít, đẹp tới mức khiến tôi tự hỏi: tại sao chỉ tâm hồn con người là không có tự do?”

    8. “Con người, một cách bản năng, luôn tìm cách lẩn trốn về phía dễ chịu hơn, về phía không có đau đớn.”

    9. “Ở đây không có bất cứ một điều luật nào ngoài yêu cầu ngồi trước quầy và uống cho đàng hoàng. Quý vị nói gì cũng được. Quán không cấm nói ra những điều bình thường không ai nói hay những thứ mà xã hội cho là không tốt. Bởi lẽ chỗ này là nơi mọi người tới, trả tiền để mua sự tự do trong tâm hồn.“

    10. "Đây là lần đầu tôi thực lòng thích một ai đó. Tuy nặng nề nhiêu khê, nhưng sự đền đáp thì lớn lao. Lớn lao vô cùng, khiến tôi cảm thấy như đang nhìn lên bầu trời. Cảm thấy như đang ở trong máy bay mà ngắm biển mây bừng sáng bên ngoài. Nó quá ư đẹp đẽ, thành ra cũng giống như một nỗi buồn. Nó thật giống với cái cảm giác khi chợt nhận thức rằng, nếu nhìn đời bằng đôi mắt mở to, ta sẽ thấy thật ra khoảng thời gian mình được sống trên cõi đời này chẳng nhiều nhặn gì.”

    11. “Con người ta dù không có ý định làm người lớn, nhưng khi bị xô đẩy và phải lựa chọn, tự nhiên người ta sẽ trưởng thành. Tôi cho rằng lựa chọn là quan trọng.”

    12. “Khi tuổi trẻ không còn nhiều, tớ muốn bị hạ gục bởi một cái gì đó lớn lao.“

    13. Đối với con người, không chỉ có khoảng cách của ngôn ngữ mà còn có khoảng cách của cơ thể. Có một quá trình tích lũy các khoảnh khắc cho việc xác nhận như nhìn vào mắt, ngửi mùi, uống hồng trà. Sau đó còn có một thứ được gọi là duyên.”

    14. “Bởi thế cho nên, đến ngay một kẻ như tôi cũng còn có giá trị tồn tại trên cõi đời này. Trước khi bản thân nghĩ về chuyện ‘có’ hay 'không’ thì ở ngoài kia, một bánh xe lớn hơn nhiều vẫn đang quay đều, mà tôi chỉ là một bộ phận của nó mà thôi. Xét một mặt nào đó, tôi giống như nô lệ. Mọi thứ dường như đã được định sẵn mà chẳng cần biết tôi nghĩ gì.”

    15. “Nhưng chắc gì đó đã là một kết cục tồi tệ. Quả thật cuộc đời này tớ đã bị băm vằm bởi hàng loạt những ngẫu nhiên nho nhỏ, và được chắp nối lại một cách thiếu nguyên tắc bởi một bàn tay dư thừa nhiệt huyết. Vì thế mà tớ thành ra một kẻ vá víu kỳ quặc. Nhưng cuộc đời tớ chắc chắn có thật. Bất chấp nó là một cuộc đời méo mó, kiệt sức, yếu ớt và tràn ngập cảm giác”

    16. "Tội lỗi thì vẫn có cái gì đó bên trong nó. Nó lúc nào cũng là một thứ tuyệt vời hơn mọi cảm xúc của tớ.”

    17. “Dù đi tới nơi đâu trên thế giới này thì con người nhìn chung vẫn vậy thôi. Đâu cần phải tha thứ cho bằng hết mọi lỗi lầm mới có thể yêu thương. Nghĩ như thế, ta sẽ dễ dàng bỏ qua với một tiêu chuẩn bớt khắt khe hơn.”

    - Banana Yoshimoto

    64
    View Full
  • kensaii
    24.09.2020 - 5 monts ago
    Thời gian và bi kịch đã buộc em lớn quá nhanh, ít nhất là theo cảm nhận của tôi, thành một cô gái trẻ phải khâu những vết thương chảy máu và biết rằng không phải chuyện gì cũng kể hết với mẹ.
    Suzanne Collins, Húng Nhại (Katniss)
    83
    View Full
  • :v
    kensaii
    22.09.2020 - 5 monts ago

    :v

    22
    Download
    View Full
  • kensaii
    22.09.2020 - 5 monts ago
    Trong lòng mỗi người đều có lửa, người đi ngang qua chỉ thấy khói.
    via Ngà Nguyễn
    37
    View Full
  • via PikaLong=))))))))))))
    kensaii
    13.07.2020 - 7 monts ago

    via PikaLong

    =))))))))))))

    20
    Download
    View Full
  • lsleofskye:Bioluminescence | jordan_robinsLocation: Jervis Bay, Australia #Landscape#Ocean#Nature#Travel#Photography#Scenery#Australia#Science#Night#Beach#Stars#Bioluminescence#photoset#up
    kensaii
    30.06.2020 - 8 monts ago

    lsleofskye :

    Bioluminescence | jordan_robins

    Location: Jervis Bay, Australia

    #Landscape#Ocean#Nature#Travel#Photography#Scenery#Australia#Science#Night#Beach#Stars#Bioluminescence#photoset#up
    52546
    Download
    View Full
  • kensaii
    27.06.2020 - 8 monts ago
    Nếu bạn chỉ làm được 9/10 câu, đó là do năng lực của bạn chỉ có thế. Còn tôi làm được 10/10, đó là đề chỉ có 10 câu mà thôi.
    36
    View Full
  • kensaii
    24.06.2020 - 8 monts ago

    miss-jolielaide :

    “Ở tuổi con, ngày mai chính là ngày hôm nay; và ở tuổi mẹ, như con đã nhận thấy rồi đấy, ngày hôm nay đã trở thành ngày hôm qua.”

    — Marc Levy, Ngày Đầu Tiên

    54
    View Full
  • kensaii
    24.06.2020 - 8 monts ago

    misgem :

    onlinecounsellingcollege :

    “Please don’t expect me to always be good and kind and loving. There are times when I will be cold and thoughtless and hard to understand.”

    — Sylvia Plath

    reblog again

    1857
    View Full
  • co-xanh:
“Chúng ta chung hành tinh nhưng không thể chung hành trình”
(DOM)
    kensaii
    24.06.2020 - 8 monts ago

    co-xanh :

    “Chúng ta chung hành tinh nhưng không thể chung hành trình”

    (DOM)

    100
    Download
    View Full
  • xindunghenuoc:

BẠN TRAI CỦA TÔI, ĐÃ CHẾT Ở VŨ HÁN…(Câu chuyện có thật - Dương Ca dịch)1.Ngày 22/1/2020, lúc ấy khoảng 11h trưa tôi cùng ba mẹ đang đi mua sắm đồ tết ở siêu thị.Tôi nhận được tin nhắn từ Đồng Sinh, anh ấy nói:“Nựu Nựu, anh hình như bị cảm rồi, anh muốn đi khám xem sao, sợ bị nhiễm rồi”.Tôi mắng anh ấy nói gở, Vũ Hán mười mấy triệu người, dễ gì bị nhiễm như vậy.Đồng Sinh sinh ra và lớn lên tại Vũ Hán. Tôi và anh ấy yêu nhau được 3 năm. Sau khi tốt nghiệp, tôi ở lại Vũ Hán làm việc. Anh ấy là 1 lập trình viên, còn tôi làm hỗ trợ thiết kế cho 1 công ty thời trang.Chúng tôi có 1 mục tiêu là phấn đấu kiếm thật nhiều tiền để mua một căn nhà mơ ước.Ở Vũ Hán học tập, làm việc, sinh sống 7 năm, tôi vì Đồng Sinh mà yêu luôn cả thành phố này.Ba mẹ Đồng Sinh ở quê đều làm nông. Còn Ba mẹ tôi luôn phản đối tôi ở lại Vũ Hán, muốn tôi về quê nhà phát triển. Nhưng tôi vì tình yêu mà kiên định bất chấp. Tôi tin, người tôi lựa chọn sẽ mang đến cho tôi một tương lai hạnh phúc.Chúng tôi dự tính mùa xuân năm nay, khi Vũ Hán hoa anh đào nở, sẽ đi chụp ảnh cưới, chọn một ngày đẹp, tổ chức hôn lễ.2.4h30 chiều hôm ấy, Đồng Sinh gửi tin nhắn nói rằng bệnh viện quá tải, anh ấy đã xếp hàng rất lâu mà chưa lấy được số. Tôi hỏi, sao không đổi sang bệnh viện khác. Anh ấy nói, bệnh viện nào cũng như nhau, người sốt nhiều quá, đều chật kín.Vũ Hán nhiều bệnh viện như thế, “đều chật kín” là kiểu gì. Theo miêu tả của anh ấy, tôi có thể nhận thức được rằng dịch bệnh lần này ở Vũ Hán là một thảm hoạ.Tôi hỏi anh ấy có những triệu chứng gì, anh ấy bảo toàn thân đau nhức, mệt mỏi và buồn nôn.Đây chẳng phải là triệu chứng của virus corona mới sao. Tôi vô cùng lo lắng, tôi khuyên anh ấy lúc này không nên về nhà ba mẹ. Tôi nhớ ra tôi có một đồng nghiệp, chồng cô ấy hình như làm việc trong viện, tôi vội vàng gọi cho cô ấy thỉnh cầu giúp đỡ. Xem có thể đi cửa sau để Đồng Sinh được ưu tiên khám bệnh không.Cô ấy nói, chồng cô ấy làm ở khoa tư nhân, không nhận bệnh nhân bị sốt.Đồng Sinh không lấy được số, mệt mỏi lê lết về phòng.3.Tôi lấy điện thoại ra đặt vé, về Vũ Hán, tôi phải nhanh quay về, tôi phải ở cạnh Đồng Sinh, lúc này người anh ấy cần nhất, là tôi.Tôi đặt vé tàu điện cao tốc ngày 24/1. Nhưng đến 11h đêm, tôi nhận được tin nhắn chuyến tàu đã bị hủy. Nguyên nhân vì thành phố Vũ Hán vừa bị phong toả. Vé tôi mua lần này, trạm dừng không phải Vũ Hán rồi.Vũ Hán bị phong tỏa rồi sao. Trong đầu tôi chợt loé lên , dịch bệnh lần này so với tưởng tượng của tôi nghiêm trọng hơn rất nhiều.Tôi không ngủ được, gọi video với Đồng Sinh. Anh ấy nằm trên giường, ôm vào lòng con gấu bông mà tôi vẫn thường ôm khi ngủ, trên chiếc kệ đầu giường, đặt một vài loại thuốc.Tôi bảo anh ấy liên hệ với quản lý địa phương. Tôi xem trên tin tức, thấy có thể xếp xe cứu thương đến khám bệnh. Đồng Sinh nói vô ích thôi, công việc của họ hiện giờ quá nhiều, chỉ có thể giúp những người bệnh tình nghiêm trọng.Bệnh dịch này bỗng dưng ập đến đã làm cho Vũ Hán rối loạn, lúc này không có giải pháp giải quyết hoàn thiện là điều dễ hiểu.Sáng sớm hôm sau, Đồng Sinh nói cảm thấy đỡ hơn rất nhiều, thân nhiệt 38 độ đã giảm xuống còn 37,5 độ, cũng không thấy mệt nữa, có lẽ chỉ là cảm nhẹ, bảo tôi yên tâm.Tôi mừng rưng. Sợ rằng anh ấy nói dối để tôi yên tâm nên bảo anh ấy gọi video cho tôi xem nhiệt độ trên nhiệt kế, nhiệt độ đúng là không hề tăng lên.Đồng Sinh của tôi, ấm áp như thế, lương thiện như thế sao có thể bị nhiễm virus được chứ.4.Mùng Hai tết.Tôi có hẹn Đồng Sinh gọi video, nhưng anh ấy thất hẹn.Gọi điện thì tắt máy, nhắn tin thoại wechat không trả lời.Cuối cùng tôi phải gọi điện cho ba mẹ anh ấy, bác nói không thấy Đồng Sinh về nhà, họ cũng không liên lạc được. Tôi liên hệ với quản lí khu vực. Quản lí nói, xác nhận nhiều trường hợp nhiễm virus nên đã phong tỏa khu vực rồi. Ông ấy nói trong danh sách nhiễm bệnh không có tên bạn trai tôi. Tôi thở phào thì ông ấy lại nói, danh sách nghi nhiễm có một cái tên, là Đồng Sinh.Tôi hỏi trường hợp nghi nhiễm thì sẽ xử lí thế nào. Ông ấy nói, tự theo dõi tại nhà, bệnh viện không còn chỗ chứa rồi, trừ khi nghiêm trọng đến không thể hô hấp mới có xe cứu thương đến.Tôi lên mạng tra tin, có những người nhiễm bệnh vì không nhập viện được mà chết ngay tại nhà hoặc nhập viện nhưng không có giường bệnh mà chết tại phòng chờ… và rất nhiều tin cầu cứu sự trợ giúp của người bệnh khiến tôi nhìn thấy mà hãi hùng.Quản lí đến kiểm tra căn phòng chúng tôi thuê, không thấy Đồng Sinh ở nhà. Tôi muời phần lo lắng, nhưng bất lực chẳng thể làm gì.Mãi đến chiều Đồng Sinh mới gọi lại cho tôi. Tim tôi lúc ấy như rơi xuống khỏi lồng ngực.5.Đồng Sinh được xác nhận nhiễm virus rồi.Sau khi anh ấy bị nghi nhiễm đã tự mình đến một bệnh viện gần đó xếp hàng khám, kết quả dương tính.Không có bất ngờ hay kinh hỉ, đó là một điều bất hạnh. Nhưng điều khiến tôi lo lắng hơn là mặc dù anh ấy đã nhập viện nhưng bác sĩ lại nói bệnh tình không mấy nghiêm trọng, giường bệnh thì khá chật, chỉ đành ở lại phòng chờ để theo dõi chữa trị.Nói cách khác, thì bệnh tình phải nghiêm trọng đến mức không thể hô hấp, mới được đi cấp cứu!Đồng Sinh nói không thể trách bệnh viện. Bệnh viện bận như đang đánh trận, số người nhiễm quá nhiều, giường bệnh đã quá chật, bác sĩ ưu tiên cho những trường hợp nghiêm trọng.Nhìn thấy tôi khóc bù loa trong video anh ấy liền an ủi, “Em có biết em xấu nhất là khi nào không”.Tôi quát lên, “Đến giờ này mà anh còn lắm lời à, đợi khi em về Vũ Hán sẽ xử anh.”Anh ấy cười nói, “Khi em khóc, anh cảm thấy em là cô gái xấu nhất trên thế giới. Trời ơi, Đồng Sinh tôi đẹp trai thế này, sao lại tìm được cô vợ cực xấu thế kia chứ…"Tôi hai mắt ngấn lệ, nhưng vẫn cười.Tâm trạng tốt có tác dụng thúc đẩy việc trị bệnh. Tôi tin Đồng Sinh có thể vượt qua ải này.6.Tôi rất muốn trở lại Vũ Hán. Rất muốn, rất muốn!Nhưng tôi không thể ra ngoài rồi. Sau khi chính quyền địa phương thông tin rằng tôi trở về từ Vũ Hán. Cả nhà tôi đều bị cách ly, quản lý địa phương đều đến đo thân nhiệt chúng tôi mỗi ngày.Mùng Năm tết.Đồng Sinh đột nhiên gọi video đến. Anh ấy nói, Nựu Nựu, anh cảm thấy có thể sẽ không cùng em đi tiếp được nữa, anh muốn nói với em chuyện này, em phải hứa không được khóc, phải kiên cường.Trong video tôi thấy Đồng Sinh vẫn không thể nằm trên giường bệnh. Trong lòng tôi sốt sắng, một dự cảm không hay xuất hiện trong đầu.Đồng Sinh có lẽ đã nhận ra rằng anh ấy sắp không ổn rồi.Tôi khóc đến mức toàn thân bất lực lại không biết phải làm gì. Tận mắt nhìn người mà mình yêu thương đang từng bước tiến dần đến cái chết, nhưng không thể kéo anh ấy lại, thậm chí đến gặp mặt cũng không thể.Tôi loáng thoáng nghe thấy tiếng giấc mơ đang tan vỡ. Phải rồi, giấc mơ về một căn nhà, về một đám cưới, tất cả những giấc mơ đều đang tan biến.Khoảnh khắc đó tôi không muốn nghe bất cứ lời nào từ Đồng Sinh nữa, trừ khi là anh ấy đã được nằm giường bệnh, trừ khi bệnh tình đột nhiên tiển triển tốt rồi.Đó mới là những lời tôi muốn nghe nhất từ người thương đang ở nơi xa.7.Đồng Sinh gửi cho tôi tệp văn bản.Anh ấy nói đó là một bức thư, viết gửi cho bạn trai của tôi ở tương lai, sau này nhất định phải đưa cậu ấy đọc.Tôi đã mở ra xem, trái tim tôi như vỡ vụn.Nội dung khái quát như sau:Khi cậu đọc được bức thư này, chúc mừng cậu đã trở thành bạn trai của Nựu Nựu. Thật căm hận khi cậu có tài năng giống tôi, là đã cưa được một mỹ nhân. Không dài dòng nữa, tôi muốn cậu hãy chú ý đến những vấn đề này, nhất định phải ghi nhớ.1,Nựu Nựu có chút trẻ con, đôi khi hay cáu giận, cậu phải nhường nhịn cô ấy. Đúng vậy, nhường vô điều kiện, bởi vì cậu là người đàn ông sẽ bảo vệ cô ấy suốt đời.2, Nựu Nựu bị bệnh đau nửa đầu, lúc cô ấy lên cơn đau, cậu phải tận tâm chăm sóc, không được mất kiên nhẫn. Mỗi lần cô ấy đau, tôi đều giúp cô ấy xoa bóp chỗ huyệt thái dương. Nựu Nựu sẽ nhanh chìm vào giấc ngủ, ngủ một giấc rồi, sẽ không còn đau nữa. Đây là cách mà một vị thầy thuốc Đông Y dạy cho tôi, cậu phải ghi lại cho nhớ.3,Nựu Nựu có một điểm, tôi cảm thấy rất không tốt. Tôi luôn sửa cho cô ấy, nhưng tôi không còn cơ hội nữa rồi, chỉ đành giao nhiệm vụ này cho cậu. Cô ấy rất thích xem phim bộ, một khi xem là không còn khái niệm thời gian, thường đến tận 2, 3 giờ sáng, ngủ không đủ giấc, ảnh hưởng rất xấu đến sức khoẻ. Yêu cô ấy hãy sửa khuyết điểm này cho cô ấy.4,Trở thành bạn đời của nhau, trong cuộc sống không thể tránh khỏ khó khăn và trắc trở, hi vọng hai người có thể tôn trọng lẫn nhau và học được cách bao dung.5,Tôi không biết cậu là người ở đâu, sống ở chỗ nào, làm nghề gì, nhưng những điều đó không quan trọng. Chỉ cần cậu yêu cô ấy như tôi yêu cô ấy, yêu chân thành, là đủ rồi. Cảm ơn cậu đã chăm sóc Nựu Nựu. Chúc hai người hạnh phúc…Ngoài gửi tệp văn bản ấy, bên dưới Đồng Sinh còn ghi cho tôi một dãy số.Đó là mật khẩu tải khoản ngân hàng của anh ấy, trong thẻ có hơn 10 vạn tệ. Là toàn bộ số tiền tiết kiệm kể từ khi anh ấy đi làm. Anh ấy nói cả đời chỉ yêu mình tôi, số tiền này là để lại cho tôi.8.Mùng Tám tếtĐồng Sinh đi rồi.Anh ấy chết trong phòng chờ theo dõi của bệnh viện, đến khi chết vẫn không có một giường bệnh.Tôi khóc đến không làm chủ được bản thân. Tôi hận ông trời, tại sao lại tước đoạt mạng sống của Đồng Sinh. Tại sao lại khiến tôi mất đi người tôi yêu. Tại sao anh ấy không vào được phòng bệnh.Dịch bệnh bùng phát sẽ cướp đi sinh mệnh của bao nhiêu người đây… Bệnh dịch cố nhiên vô tình nhưng nhân họa không thể tha thứ!Tôi, một cô gái bình thường đã mất đi người mình yêu nhất trong dịch bệnh, tôi hận giấu đi chân tướng, hận kiểm soát hỗn loạn…Yêu càng nhiều, hận càng sâu. Tôi yêu Vũ Hán bao nhiêu, càng oán hận Vũ Hán bấy nhiêu. Nhưng ai sẽ quan tâm đến một người bình phàm mất đi, người thân họ sẽ đau thương nhường nào. Ai sẽ biết được rằng, trong số những người đã chết vì dịch bệnh, có một người, là người tôi yêu, anh ấy tên là Đồng Sinh.9.Ngày thứ hai sau khi Đồng Sinh ra đi, nắng ấm chiếu rọi.Trời cao như đang ban phát xuống vài tia nắng, chiếu lên khuôn mặt tôi, chiếu vào nỗi bi thương của ly biệt.Tôi và Đồng Sinh là những con người bình thường trong tầng lớp tận cùng của xã hội. Chúng tôi cả đời trên tay cầm liềm, cắt bỏ đi sự tầm thường, thấp kém.Mất đi Đồng Sinh, vào mỗi đêm tôi đều mơ thấy một con ếch, nó nhảy ra từ một cái hang giữa trời đông giá rét, nó nhảy qua màn đêm yên tĩnh, nhảy qua cả ánh bình minh, kêu gào thảm thiết, xé toạc cả không trung.Tôi khẽ nhắm đôi mắt, từng giọt lệ nóng nhẹ rơi.Đồng Sinh à, anh nhất định không biết đâu. Trận tuyết lớn ở Vũ Hán đêm đó cũng không thể tan chảy những giọt nước mắt đã ngưng kết lại của anh.Nước mắt, là minh chứng tốt nhất để em tố cáo anh. Nỗi đau thương ấy, chỉ trời xanh mới thấu.10.Đồng Sinh, anh biết không, một tuần sau khi anh đi, Vũ Hán đã thay đổi.Trở nên đẹp hơn, mạnh mẽ hơn. Có giường bệnh rồi. Hiện giờ giường bệnh đợi người chứ không phải người bệnh đợi giường nữa. Tại sao anh không thể kiên trì thêm vài ngày chứ. Nếu anh gắng gượng thêm vài ngày, chúng ta hà cớ phải hẹn kiếp sau gặp lại.Anh đi rồi, lúc em đau bụng ai sẽ quan tâm em. Em đau đầu, ai sẽ xoa bóp cho em. Em cáu giận, ai sẽ dỗ dành em. Đã hẹn tháng 3 ra năm, chúng ta sẽ cùng nhau đi Đông Hồ, khi hoa anh đào nở sẽ cùng nhau đi chụp ảnh cưới. Đã nói sẽ cùng nhau phấn đấu, xây dựng một tổ ấm tình yêu của hai ta…Không còn nữa, tất cả đều mất hết. Những nụ hôn nhẹ, tiếng cười và tiếng khóc, tất cả đều biến mất rồi. Bánh xe tình yêu, nói chìm là chìm thôi.Con đường hao anh đào thẳng tắp như cố ý đâm xuyên qua trái tim chúng tôi, ánh điện lập loè khiến người loá mắt, nó làm tổn thương anh, tổn thương những kí ức được chôn dưới bia mộ kia.Anh à, định mệnh là kiếp trước em thả một chú chim bay đi, kiếp này không thể khiến anh dừng chân, kiếp sau nhất định sẽ xây cho anh một chiếc tổ ấm áp nhất…Đồng Sinh à Đồng sinh. Em phải làm thế nào để dứt khoát quên được anh đây. Làm sao để quên đi đau khổ đây.Hơi thở ngọt ngào của anh sau cùng chẳn thể sưởi ấm linh hồn em. Bởi vì em đã hiểu, thế gian người không thể trở về, chung quy vẫn khiến người ta thương cảm. Thay vì yêu nhau là một loại đau thương, chi bằng quên nhau như sống bình thản.Người em yêu, em và anh định mệnh đã là một tình yêu đẹp đến thê lương. Từng lưu luyến, từng mất mát, từng khóc, từng cười, cuối cùng đứt đoạn…Dương Ca dịchNguồn: Weibo
    kensaii
    19.03.2020 - 11 monts ago

    xindunghenuoc :

    BẠN TRAI CỦA TÔI, ĐÃ CHẾT Ở VŨ HÁN…
    (Câu chuyện có thật - Dương Ca dịch)

    1.

    Ngày 22/1/2020, lúc ấy khoảng 11h trưa tôi cùng ba mẹ đang đi mua sắm đồ tết ở siêu thị.
    Tôi nhận được tin nhắn từ Đồng Sinh, anh ấy nói:
    “Nựu Nựu, anh hình như bị cảm rồi, anh muốn đi khám xem sao, sợ bị nhiễm rồi”.
    Tôi mắng anh ấy nói gở, Vũ Hán mười mấy triệu người, dễ gì bị nhiễm như vậy.

    Đồng Sinh sinh ra và lớn lên tại Vũ Hán. Tôi và anh ấy yêu nhau được 3 năm. Sau khi tốt nghiệp, tôi ở lại Vũ Hán làm việc. Anh ấy là 1 lập trình viên, còn tôi làm hỗ trợ thiết kế cho 1 công ty thời trang.

    Chúng tôi có 1 mục tiêu là phấn đấu kiếm thật nhiều tiền để mua một căn nhà mơ ước.

    Ở Vũ Hán học tập, làm việc, sinh sống 7 năm, tôi vì Đồng Sinh mà yêu luôn cả thành phố này.

    Ba mẹ Đồng Sinh ở quê đều làm nông. Còn Ba mẹ tôi luôn phản đối tôi ở lại Vũ Hán, muốn tôi về quê nhà phát triển. Nhưng tôi vì tình yêu mà kiên định bất chấp. Tôi tin, người tôi lựa chọn sẽ mang đến cho tôi một tương lai hạnh phúc.

    Chúng tôi dự tính mùa xuân năm nay, khi Vũ Hán hoa anh đào nở, sẽ đi chụp ảnh cưới, chọn một ngày đẹp, tổ chức hôn lễ.

    2.

    4h30 chiều hôm ấy, Đồng Sinh gửi tin nhắn nói rằng bệnh viện quá tải, anh ấy đã xếp hàng rất lâu mà chưa lấy được số. Tôi hỏi, sao không đổi sang bệnh viện khác. Anh ấy nói, bệnh viện nào cũng như nhau, người sốt nhiều quá, đều chật kín.

    Vũ Hán nhiều bệnh viện như thế, “đều chật kín” là kiểu gì. Theo miêu tả của anh ấy, tôi có thể nhận thức được rằng dịch bệnh lần này ở Vũ Hán là một thảm hoạ.

    Tôi hỏi anh ấy có những triệu chứng gì, anh ấy bảo toàn thân đau nhức, mệt mỏi và buồn nôn.

    Đây chẳng phải là triệu chứng của virus corona mới sao. Tôi vô cùng lo lắng, tôi khuyên anh ấy lúc này không nên về nhà ba mẹ. Tôi nhớ ra tôi có một đồng nghiệp, chồng cô ấy hình như làm việc trong viện, tôi vội vàng gọi cho cô ấy thỉnh cầu giúp đỡ. Xem có thể đi cửa sau để Đồng Sinh được ưu tiên khám bệnh không.

    Cô ấy nói, chồng cô ấy làm ở khoa tư nhân, không nhận bệnh nhân bị sốt.

    Đồng Sinh không lấy được số, mệt mỏi lê lết về phòng.

    3.

    Tôi lấy điện thoại ra đặt vé, về Vũ Hán, tôi phải nhanh quay về, tôi phải ở cạnh Đồng Sinh, lúc này người anh ấy cần nhất, là tôi.

    Tôi đặt vé tàu điện cao tốc ngày 24/1. Nhưng đến 11h đêm, tôi nhận được tin nhắn chuyến tàu đã bị hủy. Nguyên nhân vì thành phố Vũ Hán vừa bị phong toả. Vé tôi mua lần này, trạm dừng không phải Vũ Hán rồi.

    Vũ Hán bị phong tỏa rồi sao. Trong đầu tôi chợt loé lên , dịch bệnh lần này so với tưởng tượng của tôi nghiêm trọng hơn rất nhiều.

    Tôi không ngủ được, gọi video với Đồng Sinh. Anh ấy nằm trên giường, ôm vào lòng con gấu bông mà tôi vẫn thường ôm khi ngủ, trên chiếc kệ đầu giường, đặt một vài loại thuốc.

    Tôi bảo anh ấy liên hệ với quản lý địa phương. Tôi xem trên tin tức, thấy có thể xếp xe cứu thương đến khám bệnh. Đồng Sinh nói vô ích thôi, công việc của họ hiện giờ quá nhiều, chỉ có thể giúp những người bệnh tình nghiêm trọng.

    Bệnh dịch này bỗng dưng ập đến đã làm cho Vũ Hán rối loạn, lúc này không có giải pháp giải quyết hoàn thiện là điều dễ hiểu.

    Sáng sớm hôm sau, Đồng Sinh nói cảm thấy đỡ hơn rất nhiều, thân nhiệt 38 độ đã giảm xuống còn 37,5 độ, cũng không thấy mệt nữa, có lẽ chỉ là cảm nhẹ, bảo tôi yên tâm.

    Tôi mừng rưng. Sợ rằng anh ấy nói dối để tôi yên tâm nên bảo anh ấy gọi video cho tôi xem nhiệt độ trên nhiệt kế, nhiệt độ đúng là không hề tăng lên.

    Đồng Sinh của tôi, ấm áp như thế, lương thiện như thế sao có thể bị nhiễm virus được chứ.

    4.

    Mùng Hai tết.

    Tôi có hẹn Đồng Sinh gọi video, nhưng anh ấy thất hẹn.

    Gọi điện thì tắt máy, nhắn tin thoại wechat không trả lời.

    Cuối cùng tôi phải gọi điện cho ba mẹ anh ấy, bác nói không thấy Đồng Sinh về nhà, họ cũng không liên lạc được. Tôi liên hệ với quản lí khu vực. Quản lí nói, xác nhận nhiều trường hợp nhiễm virus nên đã phong tỏa khu vực rồi. Ông ấy nói trong danh sách nhiễm bệnh không có tên bạn trai tôi. Tôi thở phào thì ông ấy lại nói, danh sách nghi nhiễm có một cái tên, là Đồng Sinh.

    Tôi hỏi trường hợp nghi nhiễm thì sẽ xử lí thế nào. Ông ấy nói, tự theo dõi tại nhà, bệnh viện không còn chỗ chứa rồi, trừ khi nghiêm trọng đến không thể hô hấp mới có xe cứu thương đến.

    Tôi lên mạng tra tin, có những người nhiễm bệnh vì không nhập viện được mà chết ngay tại nhà hoặc nhập viện nhưng không có giường bệnh mà chết tại phòng chờ… và rất nhiều tin cầu cứu sự trợ giúp của người bệnh khiến tôi nhìn thấy mà hãi hùng.

    Quản lí đến kiểm tra căn phòng chúng tôi thuê, không thấy Đồng Sinh ở nhà. Tôi muời phần lo lắng, nhưng bất lực chẳng thể làm gì.

    Mãi đến chiều Đồng Sinh mới gọi lại cho tôi. Tim tôi lúc ấy như rơi xuống khỏi lồng ngực.

    5.

    Đồng Sinh được xác nhận nhiễm virus rồi.

    Sau khi anh ấy bị nghi nhiễm đã tự mình đến một bệnh viện gần đó xếp hàng khám, kết quả dương tính.

    Không có bất ngờ hay kinh hỉ, đó là một điều bất hạnh. Nhưng điều khiến tôi lo lắng hơn là mặc dù anh ấy đã nhập viện nhưng bác sĩ lại nói bệnh tình không mấy nghiêm trọng, giường bệnh thì khá chật, chỉ đành ở lại phòng chờ để theo dõi chữa trị.

    Nói cách khác, thì bệnh tình phải nghiêm trọng đến mức không thể hô hấp, mới được đi cấp cứu!

    Đồng Sinh nói không thể trách bệnh viện. Bệnh viện bận như đang đánh trận, số người nhiễm quá nhiều, giường bệnh đã quá chật, bác sĩ ưu tiên cho những trường hợp nghiêm trọng.

    Nhìn thấy tôi khóc bù loa trong video anh ấy liền an ủi, “Em có biết em xấu nhất là khi nào không”.

    Tôi quát lên, “Đến giờ này mà anh còn lắm lời à, đợi khi em về Vũ Hán sẽ xử anh.”

    Anh ấy cười nói, “Khi em khóc, anh cảm thấy em là cô gái xấu nhất trên thế giới. Trời ơi, Đồng Sinh tôi đẹp trai thế này, sao lại tìm được cô vợ cực xấu thế kia chứ…"

    Tôi hai mắt ngấn lệ, nhưng vẫn cười.

    Tâm trạng tốt có tác dụng thúc đẩy việc trị bệnh. Tôi tin Đồng Sinh có thể vượt qua ải này.

    6.

    Tôi rất muốn trở lại Vũ Hán. Rất muốn, rất muốn!

    Nhưng tôi không thể ra ngoài rồi. Sau khi chính quyền địa phương thông tin rằng tôi trở về từ Vũ Hán. Cả nhà tôi đều bị cách ly, quản lý địa phương đều đến đo thân nhiệt chúng tôi mỗi ngày.

    Mùng Năm tết.

    Đồng Sinh đột nhiên gọi video đến. Anh ấy nói, Nựu Nựu, anh cảm thấy có thể sẽ không cùng em đi tiếp được nữa, anh muốn nói với em chuyện này, em phải hứa không được khóc, phải kiên cường.

    Trong video tôi thấy Đồng Sinh vẫn không thể nằm trên giường bệnh. Trong lòng tôi sốt sắng, một dự cảm không hay xuất hiện trong đầu.

    Đồng Sinh có lẽ đã nhận ra rằng anh ấy sắp không ổn rồi.

    Tôi khóc đến mức toàn thân bất lực lại không biết phải làm gì. Tận mắt nhìn người mà mình yêu thương đang từng bước tiến dần đến cái chết, nhưng không thể kéo anh ấy lại, thậm chí đến gặp mặt cũng không thể.
    Tôi loáng thoáng nghe thấy tiếng giấc mơ đang tan vỡ. Phải rồi, giấc mơ về một căn nhà, về một đám cưới, tất cả những giấc mơ đều đang tan biến.

    Khoảnh khắc đó tôi không muốn nghe bất cứ lời nào từ Đồng Sinh nữa, trừ khi là anh ấy đã được nằm giường bệnh, trừ khi bệnh tình đột nhiên tiển triển tốt rồi.
    Đó mới là những lời tôi muốn nghe nhất từ người thương đang ở nơi xa.

    7.

    Đồng Sinh gửi cho tôi tệp văn bản.

    Anh ấy nói đó là một bức thư, viết gửi cho bạn trai của tôi ở tương lai, sau này nhất định phải đưa cậu ấy đọc.

    Tôi đã mở ra xem, trái tim tôi như vỡ vụn.

    Nội dung khái quát như sau:

    Khi cậu đọc được bức thư này, chúc mừng cậu đã trở thành bạn trai của Nựu Nựu. Thật căm hận khi cậu có tài năng giống tôi, là đã cưa được một mỹ nhân. Không dài dòng nữa, tôi muốn cậu hãy chú ý đến những vấn đề này, nhất định phải ghi nhớ.

    1,Nựu Nựu có chút trẻ con, đôi khi hay cáu giận, cậu phải nhường nhịn cô ấy. Đúng vậy, nhường vô điều kiện, bởi vì cậu là người đàn ông sẽ bảo vệ cô ấy suốt đời.

    2, Nựu Nựu bị bệnh đau nửa đầu, lúc cô ấy lên cơn đau, cậu phải tận tâm chăm sóc, không được mất kiên nhẫn. Mỗi lần cô ấy đau, tôi đều giúp cô ấy xoa bóp chỗ huyệt thái dương. Nựu Nựu sẽ nhanh chìm vào giấc ngủ, ngủ một giấc rồi, sẽ không còn đau nữa. Đây là cách mà một vị thầy thuốc Đông Y dạy cho tôi, cậu phải ghi lại cho nhớ.

    3,Nựu Nựu có một điểm, tôi cảm thấy rất không tốt. Tôi luôn sửa cho cô ấy, nhưng tôi không còn cơ hội nữa rồi, chỉ đành giao nhiệm vụ này cho cậu. Cô ấy rất thích xem phim bộ, một khi xem là không còn khái niệm thời gian, thường đến tận 2, 3 giờ sáng, ngủ không đủ giấc, ảnh hưởng rất xấu đến sức khoẻ. Yêu cô ấy hãy sửa khuyết điểm này cho cô ấy.

    4,Trở thành bạn đời của nhau, trong cuộc sống không thể tránh khỏ khó khăn và trắc trở, hi vọng hai người có thể tôn trọng lẫn nhau và học được cách bao dung.

    5,Tôi không biết cậu là người ở đâu, sống ở chỗ nào, làm nghề gì, nhưng những điều đó không quan trọng. Chỉ cần cậu yêu cô ấy như tôi yêu cô ấy, yêu chân thành, là đủ rồi. Cảm ơn cậu đã chăm sóc Nựu Nựu. Chúc hai người hạnh phúc…

    Ngoài gửi tệp văn bản ấy, bên dưới Đồng Sinh còn ghi cho tôi một dãy số.
    Đó là mật khẩu tải khoản ngân hàng của anh ấy, trong thẻ có hơn 10 vạn tệ. Là toàn bộ số tiền tiết kiệm kể từ khi anh ấy đi làm. Anh ấy nói cả đời chỉ yêu mình tôi, số tiền này là để lại cho tôi.

    8.

    Mùng Tám tết

    Đồng Sinh đi rồi.

    Anh ấy chết trong phòng chờ theo dõi của bệnh viện, đến khi chết vẫn không có một giường bệnh.

    Tôi khóc đến không làm chủ được bản thân. Tôi hận ông trời, tại sao lại tước đoạt mạng sống của Đồng Sinh. Tại sao lại khiến tôi mất đi người tôi yêu. Tại sao anh ấy không vào được phòng bệnh.

    Dịch bệnh bùng phát sẽ cướp đi sinh mệnh của bao nhiêu người đây… Bệnh dịch cố nhiên vô tình nhưng nhân họa không thể tha thứ!

    Tôi, một cô gái bình thường đã mất đi người mình yêu nhất trong dịch bệnh, tôi hận giấu đi chân tướng, hận kiểm soát hỗn loạn…

    Yêu càng nhiều, hận càng sâu. Tôi yêu Vũ Hán bao nhiêu, càng oán hận Vũ Hán bấy nhiêu. Nhưng ai sẽ quan tâm đến một người bình phàm mất đi, người thân họ sẽ đau thương nhường nào. Ai sẽ biết được rằng, trong số những người đã chết vì dịch bệnh, có một người, là người tôi yêu, anh ấy tên là Đồng Sinh.

    9.

    Ngày thứ hai sau khi Đồng Sinh ra đi, nắng ấm chiếu rọi.

    Trời cao như đang ban phát xuống vài tia nắng, chiếu lên khuôn mặt tôi, chiếu vào nỗi bi thương của ly biệt.

    Tôi và Đồng Sinh là những con người bình thường trong tầng lớp tận cùng của xã hội. Chúng tôi cả đời trên tay cầm liềm, cắt bỏ đi sự tầm thường, thấp kém.

    Mất đi Đồng Sinh, vào mỗi đêm tôi đều mơ thấy một con ếch, nó nhảy ra từ một cái hang giữa trời đông giá rét, nó nhảy qua màn đêm yên tĩnh, nhảy qua cả ánh bình minh, kêu gào thảm thiết, xé toạc cả không trung.

    Tôi khẽ nhắm đôi mắt, từng giọt lệ nóng nhẹ rơi.

    Đồng Sinh à, anh nhất định không biết đâu. Trận tuyết lớn ở Vũ Hán đêm đó cũng không thể tan chảy những giọt nước mắt đã ngưng kết lại của anh.

    Nước mắt, là minh chứng tốt nhất để em tố cáo anh. Nỗi đau thương ấy, chỉ trời xanh mới thấu.

    10.

    Đồng Sinh, anh biết không, một tuần sau khi anh đi, Vũ Hán đã thay đổi.

    Trở nên đẹp hơn, mạnh mẽ hơn. Có giường bệnh rồi. Hiện giờ giường bệnh đợi người chứ không phải người bệnh đợi giường nữa. Tại sao anh không thể kiên trì thêm vài ngày chứ. Nếu anh gắng gượng thêm vài ngày, chúng ta hà cớ phải hẹn kiếp sau gặp lại.

    Anh đi rồi, lúc em đau bụng ai sẽ quan tâm em. Em đau đầu, ai sẽ xoa bóp cho em. Em cáu giận, ai sẽ dỗ dành em. Đã hẹn tháng 3 ra năm, chúng ta sẽ cùng nhau đi Đông Hồ, khi hoa anh đào nở sẽ cùng nhau đi chụp ảnh cưới. Đã nói sẽ cùng nhau phấn đấu, xây dựng một tổ ấm tình yêu của hai ta…

    Không còn nữa, tất cả đều mất hết. Những nụ hôn nhẹ, tiếng cười và tiếng khóc, tất cả đều biến mất rồi. Bánh xe tình yêu, nói chìm là chìm thôi.

    Con đường hao anh đào thẳng tắp như cố ý đâm xuyên qua trái tim chúng tôi, ánh điện lập loè khiến người loá mắt, nó làm tổn thương anh, tổn thương những kí ức được chôn dưới bia mộ kia.

    Anh à, định mệnh là kiếp trước em thả một chú chim bay đi, kiếp này không thể khiến anh dừng chân, kiếp sau nhất định sẽ xây cho anh một chiếc tổ ấm áp nhất…

    Đồng Sinh à Đồng sinh. Em phải làm thế nào để dứt khoát quên được anh đây. Làm sao để quên đi đau khổ đây.

    Hơi thở ngọt ngào của anh sau cùng chẳn thể sưởi ấm linh hồn em. Bởi vì em đã hiểu, thế gian người không thể trở về, chung quy vẫn khiến người ta thương cảm. Thay vì yêu nhau là một loại đau thương, chi bằng quên nhau như sống bình thản.

    Người em yêu, em và anh định mệnh đã là một tình yêu đẹp đến thê lương. Từng lưu luyến, từng mất mát, từng khóc, từng cười, cuối cùng đứt đoạn…

    Dương Ca dịch
    Nguồn: Weibo

    178
    Download
    View Full
  • positive-memes:Wholesome theater, Stay safe and be kind.
    kensaii
    19.03.2020 - 11 monts ago

    positive-memes :

    Wholesome theater, Stay safe and be kind.

    50188
    Download
    View Full
Show More

Tumbral.com - Tumblr blogs and tags viewer